Một lần nữa Giáo Hội lại long trọng mừng kỷ niệm Chúa sống lại sau khi Người đã thực sự chết trên thập giá và được an nghỉ 3 ngày trong Mồ đá
Sự Phục Sinh của Chúa Kitô là một biến cố quan trọng nhất trong đời sống đức tin của Giáo Hội và của mọi tín hữu chúng ta nói chung , vì nếu Chúa chết mà không sống lại như lời Người đã nói với các môn đệ, thì “lời rao giảng của chúng tôi trống rỗng và đức tin của anh em cũng trống rỗng” như Thánh Phaolô đã khẳng định (1 Cor 15:14). Nghĩa là nếu Chúa không sống lại, thì niềm tin của chúng ta sẽ ra vô ích cùng với những lời giảng dạy của các Tông Đồ xưa kía và của Giáo Hội ngày nay.
Đó là tất cả ý nghĩa của cụm từ “trống rỗng” mà Thánh Phaolô đã dùng trên đây.
Nhưng Chúa Kitô đã sống lại thật: ngôi Mộ trống và lời chứng của các phụ nữ đến viếng Mộ Chúa sáng ngày thứ nhất trong tuần đã chứng minh hùng hồn sự kiện Chúa đã sống lại như lời hai người đàn ông đứng trong mồ đá (Thiên Thần) y phục sáng chói đã nói với mấy phụ nữ đến viếng Mộ Chúa như sau: “Sao các bà lại tìm Người Sống ở giữa kẻ chết? Người không còn ở đây nữa, những đã chỗi dậy rồi…” (Lc 24: 5-6)
Chúng ta không được may mắn và diễm phúc đến viếng Mộ Chúa như các phụ nữ kia, nhưng qua đức tin chúng ta không thắc mắc gì về sự kiện Chúa Giêsu đã sống lại, sau 3 ngày chết nằm trong Mồ đá. Điều quan trọng đối với chúng ta ngày nay không phải là đi tìm thêm bằng cớ về sự Phục Sinh của Chúa Kitô như những người chưa tin nên muốn tìm, mà quan trọng là đi loan báo cho người khác biết về sự kiện lịch sử độc nhất vô nhị này.
Thật vậy, khi hiện ra trước tiên với mấy phụ nữ đạo hạnh kia, Chúa Giêsu đã nói với họ: “Chị em đừng sợ! về báo cho anh em của Thầy để họ đến Ga-li-lê. Họ sẽ thấy Thầy ở đó.” (Mt 28: 10) Các phụ nữ kia đã vui mừng đi tìm các môn đệ của Chúa để báo tin cho họ biết là Người đã sống lại như lời Người đã nói trong