Hỏi: xin cha nói lại luật của Giáo Hội về tiền xin lễ và rao tên người thụ hưởng ý lễ. Tại sao có nhiều nơi vẫn đòi nhiều tiền mới làm Lễ và cho rao tên ở nhà thờ?
Trả lời: Về tiền xin dâng một thánh lễ có bổng lễ (bổng lễ = missarum = mass stipends), Giáo luật số 848 qui định: “Khi ban các bí tích, thừa tác viên không được đòi thêm cái gì khác ngoài số tiền thù lao mà nhà chức trách có thẩm quyền đã ấn định; và phải cẩn thận đừng để những người nghèo không được lãnh bí tích vì lý do nghèo túng”.
Nói rõ hơn, khi nhận dâng một thánh lễ do ai xin, Linh mục không được phép đòi tiền (bổng lễ) quá mức màToà Giám Mục địa phương đã ấn định (tức nhà chức trách có thẩm quyền mà khoản giáo luật trên nói đến). Cụ thể, ở Mỹ nói chung và ở Tổng Giáo Phận Galveston-Houston nói riêng, thì cho đến nay bổng lễ cho mỗi ý lễ xin là 5 đôla. Qui định này áp dụng chung cho mọi nhà thờ, giáo xứ, không phân biệt ngôn ngữ sắc tộc. Nghĩa là không chỉ áp dụng cho giáo xứ Mỹ mà cho tất cả các giaó xứ Việt Nam, Mễ, Đại Hàn, Trung Hoa, Ấn Đo, Phi luật Tân v,v ở trong Giáo phận. Vậy, không linh mục nào được phép đòi bổng lễ cao hơn mức Giáo quyền đã qui định. Tuy nhiên, nếu vì lòng hảo tâm mà giáo dân tự ý dâng số tiền cao hơn mức qui định trên thì linh mục được phép nhận mà không có lỗi gì. Như vậy, cần phân biệt linh mục tự ý đòi hay giáo dân tự ý dâng. Nếu đã tự ý dâng thì xin đừng phàn nàn, kêu ca gì nữa, vì không ai bắt mình phải làm như vậy. Nghĩa là đừng ai tự ý bỏ phong bì 20, 50 hay 100 đôla xin linh mục làm cho một thánh lễ cầu cho linh hồn hay ý xin nào đó. Sau đấy, lại ta thán là mình đã bỏ ra số tiền lớn nói trên để xin một thánh lễ. Than như vậy không đúng vì mình đã tự ý xin với bổng lễ cao chứ không phải linh mục đòi. Nếu đưa 100 đô mà xin làm 10 hay 20 lễ thì linh mục phải làm đủ số lễ đó. Ngược lại, nếu chỉ xin 1 thánh lễ thôi thì số tiền kia được hiểu là người xin muốn dâng vì lòng hảo tâm đối với linh mục. Tóm lại, linh mục không được phép tự ý đòi bỗng lễ cao hơn mức qui định của giáo quyền, nhất là không được gây cho giáo dân ngộ nhận là xin lễ với bổng lễ to thì được nhiều ơn ích hơn bổng lễ nhỏ. Nhưng giáo dân cũng không nên than phiền, nếu đã tự ý muốn dâng số tiền cao hơn mức qui định.
Cũng cần nói thêm là tiền xin lễ chỉ có giá trị giúp đỡ linh mục “phục vụ Bàn thánh thì được hưởng lộc Bàn thờ” như Thánh Phaolô dạy mà thôi (x.1Cor 9:13-14).Tiền xin lễ nhiều hay ít tuyệt đối không ảnh hưởng gì đến việc Chúa ban ơn theo ý người xin lễ vì thánh lễ là vô giá và ơn thánh của Chúa thì không thể mua được bằng tiền bạc. Xin ghi nhớ điều quan trọng này để đừng ai lầm tưởng rằng xin lễ với bổng lễ to thì có lợi nhiều cho linh hồn hơn là xin với bổng lễ nhỏ hay không có tiền xin lễ.
Mặt khác, Linh mục cũng được khuyên nên dâng lễ theo ý người xin dù không có bổng lễ (x.giáo luật số 945, triệt 2).
Về vấn đề rao các ý lễ thì không có luật nào buộc. Chỉ có luật buộc các linh mục “phải ghi cẩn thận những ý lễ đã nhận sẽ làm và những ý lễ đã làm xong”, cũng như phải ghi sổ sách các ý lễ muốn chuyển cho nơi khác làm cùng với bổng lễ đã nhận của mỗi ý lễ muốn chuyển (x.giáo luật số 955,triệt 3&4).
Trong thực tế, thì các giáo xứ đều có bản tin mục vụ và trên bản tin này có ghi các ý lễ của mỗi ngày trong tuần để người xin theo dõi và hiệp ý cầu nguyện. Việc rao tên riêng trong nhà thờ kèm theo việc kéo chuông trước lễ và đốt thêm đèn nến trong lễ chỉ là hình thức phô trương