Một giáo dân đi dự khóa Canh Tân Đặc Sủng cho biết là có linh mục VN kia - khi dâng lễ cho họ - đã cầu nguyện và hát bằng “tiếng lạ” không ai hiểu được. Câu hỏi được dặt ra là “tiếng lạ” mà linh mục kia nói là tiếng gì và linh mục có được phép nói tiếng gì ngoài ngôn ngữ phụng vụ hay không?
Tôi thực không hiểu biết gì về nguồn gốc của loại “tiếng lạ“ này.
Trước đây tôi đã có đôi lần viết về cái gọi là “ơn đặc sủng nói tiếng lạ và hiện tượng té ngã" trong những buổi cầu nguyện Thánh Linh” do một số linh mục đã và đang quảng bá khiến gây hoang mang cho giáo dân về ơn Chúa Thánh Linh được gán cho những hiện tượng hay cảm súc nhất thời của một số nhỏ tham dự viên trong những buổi cầu nguyện chữa lành đó.
Nhưng trước hết, tôi xin nhấn mạnh lại một lần nữa ở đây là việc cầu xin ơn Chúa Thánh Linh là việc đạo đức rất tốt lành và tối cần thiết cho mọi thành phần dân Chúa trong Giáo Hội. Sự thật là nếu ai muốn được thăng tiến trong đời sống thiêng liêng với đức tin mạnh mẽ và lòng yêu mến Chúa sâu đậm hơn thì chắc chắc phải có ơn phù trợ đặc biệt của Chúa Thánh Thần. Cách riêng, Giáo Hội cũng không thể chu toàn được sứ mệnh mà Chúa Giêsu đã trao phó trước khi Người về Trời là “Anh em hãy đi khắp nơi; làm cho muôn dân trở thành môn đệ. Rửa tội cho họ nhân danh Cha và Con và Thánh Thần.” (Mt 28:19). Vì thế, có thể nói chắc chắn rằng chính Chúa Thánh Thần đã nâng đỡ, soi sáng, thánh hóa và hướng dẫn nên Giáo Hội mới có được khuôn mặt ngày một giống Chúa Kitô hơn như chúng ta thấy ngày nay, sau bao nhiêu thăng trầm theo dòng thời gian và yếu đuối, sai lầm của con người trong vai trò lãnh đạo và làm nhân chứng cho Chúa Kitô khi thi hành Sứ Vụ giữa trần gian.
Cho nên, mọi sáng kiến hay phong trào nào cổ võ việc cầu xin ơn Chúa Thánh Linh đều đáng được khuyến khích vì lợi ích thiêng liêng to lớn muốn tìm.
Nhưng cầu nguyện để xin ơn soi sáng và phù trợ của Chúa Thánh Thần không thể đồng hóa với vài hình thức phù phiếm, giả tạo bề ngoài như té ngã, miệng lâm râm nói ú ớ những gì không ai hiểu được do một số linh mục đang biểu diễn ”trò ảo thuật" này núp dưới danh nghĩa “canh tân đặc sủng” hay “tắm trong Thánh Thần” để mê hoặc một số giáo dân không am hiểu giáo lý đức tin ở một vài nơi bên trong và ngoài ViệtNam.
Trước thực trạng này, tôi cần thanh minh một lần nữa là tôi không hề có ý chỉ trích hay nghĩ xấu về Phong Trào canh Tân đặc sủng. Trái lại tôi rất hâm mộ việc cầu xin ơn Thánh Linh để canh tân đời sống thiêng liêng của cả nhân và tập thể hầu biết sống đức tin cách trung thực và sâu sắc hơn trước những thách đố của thời đại vô luân, vô Đạo, tôn thờ vật chất và mọi thú vui nhơ nhuốc ở khắp nơi trên thế giới hiện nay. Nhưng tôi hoàn toàn không tin những hình thức bề ngoài mà người ta gán cho Chúa Thánh Thần, như té ngã, miệng lâm râm nói ú ớ những gì không ai hiểu được. Ở góc cạnh thần học và tín lý tinh tuyền, chúng ta phải tin rằng Chúa Thánh Thần không bao giờ làm việc gì, ban ơn nào cho ai mà người đó lại không cảm nghiệm cách chắc chắn. Chỉ có những ai mượn danh Ngài để làm trò ảo thuật như xô cho người ta té ngã (có nhân chứng đã nói rằng cha chủ sự đã dí mạnh tay vào trán người đang lâm dâm cầu nguyện và vì thế họ tế ngã ra phía sau vì mất thăng bằng) hoặc lấy khăn ướ