ĐỨC THÁNH CHA BENEDICTUS XVI
Anh Chị Em thân mến,
Trong khoảng thời gian nầy, đã nhiều lần tôi thường nhắc nhở mỗi Ki Tô hữu cần phải tìm được một thời gian dành cho Chúa, để cầu nguyện, giữa bao nhiêu bận rộn hằng ngày của chúng ta.
Chính Chúa ban cho chúng ta nhiều cơ hội để nhớ đến Người.
Hôm nay tôi muốn được vắn tắt dừng lại trước một trong những phương thế có thể dẫn chúng ta đến Chúa và có thể giúp chúng ta gặp gỡ Người. Đó là con đường diễn tả nghệ thuật, một phần của "via pulchritudinis" (con đường của vẻ đẹp), mà tôi đã đề cập đến nhiều lần và con người ngày nay cần phải dành lại được ý nghĩa sâu đậm của nó.
1 - Có lẽ một đôi khi Anh Chị Em có dịp đứng trước một bức tượng điêu khắc, trước một bức tranh, trước một vài câu của một bài thơ, hoặc trước một đoạn nhạc. Chúng ta cảm thấy mình thật xúc động, cảm nhận được một niềm vui tươi, tức là cảm thấy mình không phải đang đứng trước những gì chỉ là vật chất, một khối cẩm thạch hay một cục đồng, một mảnh vãi với nét vẻ, những dòng chữ hay một tập hợp hỗn tạp các âm thanh, nhưng là đứng trước một cái gì cao cả hơn, một cái gì "biết nói", có khả năng làm rung động tâm hồn, chuyển đến cho mình một sứ điệp làm nâng cao tâm hồn lên.